Hai tập 7 và 8 của bộ phim Trò chơi thao túng tiếp tục đẩy khán giả vào vòng xoáy nghi ngờ khi danh tính thật sự của người vú nuôi mù bên cạnh Yo han bất ngờ được đặt vào tâm điểm. Nhiều dấu hiệu cho thấy bà có thể chính là mẹ ruột của Eun bi đồng thời cũng là nạn nhân đời đầu của hệ thống thao túng tàn nhẫn đã bao phủ câu chuyện ngay từ những tập đầu.

Một trong những uẩn khúc lớn nhất là lý do khiến chú Yong sik phải đi tù và nguyên nhân khiến Eun bi nuôi dưỡng cảm giác oán giận sâu đậm với chính người bố mà cô từng thương yêu. Dù Eun bi bộc lộ vẻ ngoài bốc đồng khó đoán nhưng nhân vật này vẫn cho thấy bản chất lương thiện. Đáng chú ý hơn là lời nhắc đi nhắc lại của Yong sik rằng mọi bi kịch hiện tại của con gái đều bắt nguồn từ ông. Việc biên kịch cẩn thận duy trì chi tiết này cho thấy họ đang chuẩn bị phơi bày một bí mật quan trọng.
Giả thuyết đang được cộng đồng khán giả tranh luận sôi nổi cho rằng vú nuôi mù chính là người mẹ mất tích của Eun bi. Bà có thể từng bị lôi vào thí nghiệm thao túng tàn độc của thế lực đứng sau Yo han trước khi nhân vật này trưởng thành. Kẻ tổ chức ở thời điểm đó được suy đoán đã dựng lên một tình huống giả tạo đẩy Yong sik vào vòng lao lý để che giấu toàn bộ sự thật. Eun bi vì vậy hiểu lầm bố suốt nhiều năm. Thậm chí có khả năng nạn nhân không hề qua đời mà bị giữ lại trong tình trạng tẩy não hoặc biến đổi cơ thể để phục vụ cho mục đích kiểm soát.
Một hướng khác cho rằng người vú nuôi thực chất là kẻ thủ ác, chính bà đã nuôi dạy Yo han bằng phương pháp độc hại khiến anh lớn lên với tâm lý lệch lạc. Nếu giả thuyết này đúng, bà có thể trở thành nhân vật phản diện then chốt.
Với chỉ bốn tập còn lại, nhiều khả năng Eun bi sẽ đóng vai trò quan trọng trong hành trình hỗ trợ Tae Joong vạch trần sự thật. Tuy vậy nhịp phim đang mở ra quá nhiều câu hỏi khiến người xem tin rằng một phần hai gần như chắc chắn sẽ xuất hiện.
Trước mình cũng có đọc nhiều truyện ma đèo Prenn, đèo Bảo Lộc mà không tin, giờ thì mình mới dám kể lại và nhắc lại cả nghìn nghìn nghìn lần ĐỪNG MẶC VÁY TRẮNG KHI ĐI CHƠI Ở ĐÀ LẠT!!!
Mình với đứa bạn hẹn nhau đi Đà Lạt. Đợt mình đi trời nắng ráo chứ không mưa nhiều như bây giờ. Hai đứa mãi đến hôm thứ 2 mới mướn xe đi chơi. Mướn đc con xe máy 2 đứa đèo nhau đi đèo Prenn chơi, đến đoạn đường vắng cả đẹp nữa, 2 đứa dừng xe chụp ảnh, đừng 1 hồi chuẩn bị đi thì thấy có một bạn gái cũng mặc VÁY TRẮNG đi đến nhờ chụp ảnh hộ. Nghĩ là bạn gái chống xe đây đó thôi mà đi 1 mình nên không ai chụp cho nên bọn mình đồng ý.
Mình cũng ko nhớ rõ mặt nữa, chỉ nhớ bạn đấy trắng mà xinh lắm. Chụp hộ bạn ý vài tấm, bạn ấy lại cầm tay mình, đại loại nói là “trông bạn giống mình quá, chụp với nhau vài tấm nhé”, rồi cứ khen váy xinh, hỏi cả chỗ mua dưới Sài Gòn. Mình cũng ok thôi nên chụp cùng bạn ấy, con bạn mình thì chỉ đứng chụp cho thôi. Bạn ấy chỉ mình lối bên cạnh đường có lối mòn khá đẹp, xung quanh toàn cây thông thôi, bảo hai đứa đi gọn vào đây chụp vừa đẹp mà đỡ xe cộ đi lại.
Thực sự mình bị mê mẩn cái góc ấy luôn, đi được độ vài mét con bạn mình nói tạo dáng đi nó chụp cho 2 đứa mấy tấm, còn cười nói hai đứa như chị em sinh đôi ấy, VÁY TRẮNG giống nhau, nó giơ đt lên chụp mấy tấm rồi chả hiểu sao cứ đứng ngẩn người ra đấy, mình định chạy xuống hỏi nó làm sao mà tự dưng chân mình không bước đi nổi. Lúc ấy nó mới lắp bắp, tay chỉ về phía mình, nói không nên lời: “Mày mày ơi….. sao trong ảnh ảnh chỉ có một mình mày thôi thôi thôi”.
Mình mất mấy giây mơí quay lại thấy con bé kia cứ nắm chặt lấy tay mình đứng cười man rợ lắm, mình không nhớ nổi lúc ấy mình có hét hay gì đó không nữa, vì cảm tưởng cổ họng cứng lại, tay không dứt ra nổi.
Mình cầu khấn đủ kiểu không ăn thua, cảm giác nó cứ kéo mình đi sâu vào trong rừng ấy. May lúc ấy có cái xe khách đi tới bấm còi lớn vì xe bọn mình đổ ra đường xe người ra không đi được. Mình thoát khỏi cảm giác bị nghẹt ấy, cả con đường đẹp lẫn con bé váy trắng đều biến mất, mình thì ngồi trong bụi, váy trắng lấm lem hết còn thấy vệt màu ố đỏ ở gấu. Con bạn mình nãy cầm đt của bé kia giờ cũng ko thấy, chỉ thấy tay bị dính đất bùn màu đỏ…
Tài xế đưa mình với đứa bạn vào vệ đường. Mất 1 lúc tỉnh táo lại, bác tài mới kể trước có con bé cũng đi chơi, cũng mải chụp mình trong đám cây, có chiếc xe con bị mất phanh lao tới, cả xe cả người trôi cả xuống phía dưới cả mấy chục mét, con bé không qua được giờ cứ thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cung đường này, tìm người bầu bạn, hoặc trêu ghẹo.
Thuong Hoai
PHIM RẠP 2025